Thứ Bảy, 24 tháng 6, 2017

MẠNH TỬ 2

孟子 梁惠王下

 
莊暴見孟子,曰:「暴見於王,王語暴以好樂,暴未有以對也。」曰:「好
樂何如?」孟子曰:「王之好樂甚,則齊國其庶幾乎?」
Trang Bạo kiến Mạnh tử, viết: Bạo hiện ư vương, vương ngữ Bạo dĩ hiếu nhạc,
Bạo vị hữu dĩ đối dã. Viết: Hiếu nhạc hà như? Mạnh Tử viết: Vương chi hiếu nhạc
thậm, tắc Tề quốc kỳ thứ cơ hồ?
Dịch nghĩa: Trang Bạo vào yết kiến Mạnh tử, nói: Bạo gặp nhà vua, vua bảo nhỏ
với Bạo là thích âm nhạc. Bạo không biết trả lời thế nào. Lại nói: Vua thích âm
nhạc thì thế nào? Mạnh tử trả lời rằng: Vua mà cực thích âm nhạc thì nước Tề có
cơ hội hưng thịnh rồi đó.
Chú giải: Trang Bạo là quan nước Tề, Ngứ = đối với người mà nói chuyện là ngứ,
lời nói ra là ngữ. Thậm nghĩa là lắm, là biết cái lẽ vui nhạc cho đến nơi đến chốn,
Thứ cơ = ngõ hầu, là nói hoạ may có cơ thịnh vượng
他日,見於王曰:「王嘗語莊子以好樂,有諸?」王變乎色,曰:「寡人非
能好先王之樂也,直好世俗之樂耳。」
Tha nhật, kiến ư vương viết: Vương thường ngữ Trang tử dĩ hiếu nhạc, hữu chư?
Vương biến hồ sắc, viết: Quả nhân phi năng hiếu tiên vương chi nhạc dã, trực hiếu
thế tục chi nhạc nhĩ.
Dịch nghĩa: Một ngày khác, khi yết kiến nhà vua, Mạnh tử nói: Nhà vua từng nói
với Trang Bạo rằng thích âm nhạc, có chuyện đó chăng?
Vua biến sắc mặt có ý thẹn nói: Quả nhân không thích nhạc của tiên vương được,
chỉ thích nhạc thế tục mà thôi.
Chú giải: Biến sắc = dáng thẹn thò, Nhạc tiên vương = thuộc về những điệu nhã
nhạc, Nhạc thế tục = thuộc về những lối tạp khúc tân thanh , Trực = Những, chỉ.
  曰:「王之好樂甚,則國其庶幾乎,今之樂猶古之樂也。」
Viết: Vương dĩ hiếu nhạc thậm, tắc quốc kỳ thứ cơ hồ, kim chi nhạc do cổ chi nhạc
dã.
Dịch nghĩa: Mạnh tử nói: Vương mà cực thích âm nhạc, thì quốc gia có cơ hội
hưng vượng rồi. Nhạc thời nay cũng như nhạc ngày xưa mà thôi.
Chú giải: Do = thông dụng với chữ do, nghĩa là cũng như, là ý không khác nhau,
Nhạc đời nay tức là nhạc thế tục, nhạc đời xưa tức là nhạc của tiên vương
Đây là gợi cái ý vui nhạc ra để bảo vua cùng dân cùng vui
曰:「可得聞與?」曰:「獨樂樂,與人樂樂,孰樂?」曰:「不若與人。
  曰:「與少樂樂,與眾樂樂,孰樂?」
  曰:「不若與眾。」
Viết: khả đắc văn dư ?Viết: Độc lạc nhạc, dữ nhân lạc nhạc, thục lạc?Viết: bất
nhược dữ nhân.
Viết: dữ thiểu lạc nhạc, dữ chúng lạc nhạc, thục nhạc?
Viết: bất nhược dữ chúng.
Vua nói: Có thể nghe tiên sinh chỉ bảo được không?  
Mạnh Tử nói: Một mình thưởng thức nhạc với việc thưởng thức nhạc cùng với
người, thì đằng nào vui hơn
Vua nói: Chẳng bằng thưởng thức cùng người. Mạnh tử nói: Thưởng nhạc với ít
người với việc thưởng nhạc cùng đông người, đằng nào vui hơn? Vua nói: Chẳng
bằng với đông người.
Chú giải: Đây là cố hỏi cho rõ cái thường tình người ta, phần nhiều là muốn vui
chung, để gợi cái công tâm của vua, phải nên cùng dân cùng vui
「臣請為王言樂。今王鼓樂於此,百姓聞王鐘鼓之聲,管龠之音,舉疾首蹙
額而相告曰:『吾王之好鼓樂,夫何使我至於此極也?父子不相見,兄弟妻
子離散。』今王田獵於此,百姓聞王車馬之音,見羽旄之美,舉疾首蹙額而
相告曰:『吾王之好田獵,夫何使我至於此極也?父子不相見,兄弟妻子離
散。』此無他, 不與民同樂也。
Thần thỉnh vi vương ngôn nhạc. Kim vương cổ nhạc chi thử, bách tính văn vương
chung cổ chi thanh, quản thược chi âm, cử tật thủ xúc ngạch nhi tương cáo viết:
“ngô vương chi hiếu cổ nhạc, phù hà sử ngã chí ư thử cực dã? Phụ tử bất tương
kiến, huynh đệ thê tử ly tán”. Kim vương điền liệp ư thử, bách tính văn vương xa
mã chi âm, kiến vũ mao chi mỹ, cử tật thủ xúc át nhi tương cáo viết: “ngô vương
chi hiếu điền liệp, phù hà sử ngã chí ư thử cực dã! Phụ tử bất tương kiến, huynh đệ
thê tử ly tán.” Thử vô tha, bất dữ dân đồng lạc dã.
Thần xin vì Vương mà nói về âm nhạc. Nay nếu Vương tấu nhạc ở đây, trăm họ
nghe tiếng chuông trống, tiếng đàn sáo, đều lắc đầu nhăn mặt mà nói với nhau
rằng: Vua ta thích tấu nhạc mà lại để chúng ta khổ cực đến thế này sao? Cha con
không gặp mặt nhau, anh em, vợ con thì ly tán. Nay nếu Vương tổ chức săn bắn,
bách tính nghe thấy tiếng xa mã của nhà vua, thấy cờ quạt đẹp đẽ mà đều lắc đầu
nhăn mặt nói với nhau rằng: Vua ta chỉ thích săn bắn mà để chúng ta khổ đến
cùng cực, cha con không được gặp nhau, anh em vợ con thì ly tán. Điều này không
có gì khác là ở chỗ: Vua không cùng vui với dân chúng vậy.
Chú giải: Cổ nhạc = Khua nhạc, khác nghĩa với chữ chung cổ, là chuông trống,
Chữ cử tật, thủ, và chữ cử hân hân ở dưới, nghĩa là đều, khác với nghĩa chữ cử
nhạc là khua nhạc, vũ mao = cờ tiết mao làm bằng lông vũ.
「今王鼓樂於此,百姓聞王鐘鼓之聲,管龠之音,舉欣欣然有喜色而相告曰
:『吾王庶幾無疾病與,何以能鼓樂也?』今王田獵於此,百姓聞王車馬之
音,見羽旄之
美,舉欣欣然有喜色而相告曰:『吾王庶幾無疾病與,何以能田獵也?』此
無他,與民同樂也。今王與百姓同樂,則王矣。」
Kim vương cổ nhạc ư thử, bách tính văn vương chung cổ chi thanh, quản thược chi
âm, cử hân hân nhiên hữu hỷ sắc nhi tương cáo viết: “ngô vương thứ cơ vô tật bệnh
dư? hà dĩ năng cổ nhạc dã?” Kim vương điền lạp ư thử, bách tính văn vương xa mã
chi âm, kiến vũ mao chi mỹ, cử hân hân nhiên hữu hỷ sắc nhi tương cáo viết: “ngô
vương thứ cơ vô tật bệnh dư? hà dĩ năng điền lạp dã” Thử vô tha, dữ dân  đồng lạc
dã. Kim, vương dữ bách tính đồng lạc, tắc vương hĩ   .
Nay vua cử nhạc, trăm họ nghe chiêng trống, nghe đàn sáo của nhà vua mà đều
hớn hở, mặt mũi vui vẻ nói với nhau rằng: Vua ta chắc là không có bệnh tật gì, thế
thì mới cử nhạc vui vẻ thế này. Nay vua mở cuộc săn bắn, trăm họ nghe thấy tiếng
xa mã của nhà vua, thấy cờ quạt đẹp đẽ, rực rỡ mà đều hớn hở mặt mũi vui vẻ nói
với nhau rằng: Vua ta chắc là khỏe mạnh không bệnh tật gì, thế thì mới có thể săn
bắn được chứ. Đó không có gì khác bởi nhà vua cùng vui với dân chúng vậy. Nay
nếu vua cùng vui với trăm họ thì vương đạo đã được thực hành rồi đó.
TỔNG BÌNH:
Đời chiến quốc bấy giờ, dân thì cùng, của thì hết; các ông vua bầy giờ chỉ biết
ngất ngưởng ngôi nam diện, sung sướng lấy một mình mà thôi, Thầy Mạnh thiết về
nghĩa cứu dân, nên nhân khi vua Tề thích về âm nhạc, muốn khải phát cái thiện
tâm của vua mà cố khuyên vua lấy nghĩa dữ dân đồng lạc, vậy mới bảo rằng nhạc
thế tục cũng như nhạc tiên vương, kỳ thực nhạc thế tục với nhạc tiên vương có
giống nhau đâu, chỉ có cái ý dữ của dân đồng lạc thì mới giống nhau vậy.
Xét cho kỹ ra nhạc thì cốt về sự hoà, muốn vui nhạc thì phải làm cho dân được yên
cư lạc nghiệp thì mới là vui, nếu chính trị không ra gì, khiến người nghe tiếng đàn
tiếng sáo tiếng trống tiếng chuông mà nhức đầu nhau trán, thì dẫu đem nhạc Thiều
của vua Thuấn khi xưa ra mà múa mà hát cũng vô ích
(Trích dịch lời tiên nho)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét